Cách cư xử của mẹ chồng khiến tôi chẳng thể hiểu nổi
Vung tay đập đồ đạc, chửi mắng con dâu trước mặt bố mẹ đẻ hay buông những lời mắng nhiếc tục tĩu là những điều mà trước đây có mơ tôi cũng chưa từng nghĩ đến ở bà – một người mẹ chồng luôn tự hào sinh ra và lớn lên trong một gia đình gia giáo.
20 tuổi tôi gặp anh, chàng sinh viên xây dựng năm cuối đẹp trai và đa tài. Nhanh chóng bị anh hạ gục bởi những lời yêu thương có cánh, chúng tôi sớm vạch ra kế hoạch cho tương lai. Và một đám cưới như mơ được diễn ra sau khi 2 đứa có công việc ổn định. Mọi chuyện sẽ chẳng có gì để nói nếu chúng tôi không phải sống cùng mẹ chồng.
Tình huống của tôi không phải hiếm gặp bởi nhiều gia đình hiện nay, con cái vẫn sống chung để tiện phụng dưỡng bố mẹ lúc về già. Và trong hoàn cảnh như như mẹ chồng tôi – một bà mẹ đơn thân phấn đấu sự nghiệp để lo cho người con ăn học thành tài thì việc ở cùng chăm sóc mẹ chồng bản thân tôi cũng không phản đối.
Những tháng đầu làm dâu, mặc dù mọi thứ vẫn yên ấm nhưng tôi dần phát hiện mẹ chồng như một con người khác, không còn cởi mở giống như trước đây anh có dẫn tôi mấy lần về qua nhà chơi. Bà thường xuyên tỏ thái độ mỗi khi tôi đi làm về muộn hay khi chồng chia sẻ giúp tôi công việc nội trợ trong gia đình. Bà cho rằng, việc nhà cửa và con cái là nghĩa vụ của người vợ – người làm dâu, và trước đây bà đã từng trải qua nên tôi cũng phải nên theo đó mà thực hiện.
Mâu thuẫn bắt đầu xảy đến khi mẹ chồng bắt gặp anh đồng nghiệp cho tôi về cùng khi xe máy hỏng phải để lại công ty. Bản thân chồng hiểu chuyện vì trước đó tôi cũng gọi anh đón mà anh bận không qua được, còn đồng nghiệp lại chính là bạn thân từ hồi đại học của tôi. Bà bắt đầu nói bóng gió câu chuyện ngoại tình trước mặt cả 2 chúng tôi, rồi nhắc lại chuyện xưa khi bà bị chồng ruồng bỏ theo người phụ nữ khác. Ban đầu anh không tỏ nhiều thái độ nhưng sau khá nhiều lần mẹ chồng gọi vào phòng nói chuyện riêng, đôi khi cũng khó chịu với tôi ra mặt.
Cuộc sống trong gia đình nhỏ ngày càng tồi tệ hơn khi tôi mang thai và sinh ra con gái còn chồng thì bận bịu với nhiều dự án mới khi vừa được lên chức. Ở nhà với mẹ chồng cả ngày, lại không tìm được tiếng nói chung trong chuyện chăm sóc con trẻ nên nhiều lúc, tôi cũng góp ý để bà dần thay đổi suy nghĩ theo chiều hướng hiện đại hơn. Tuy nhiên điều đó lại phản tác dụng, bà nói tôi đã không biết đẻ con trai lại cố chấp, còn tiện đuổi tôi về nhà mẹ đẻ ở và nóng nảy đập vỡ vài đồ đạc nhỏ trong gia đình.
Vẫn giọng điệu đay nghiến, có lần bà còn nói vọng từ trên tầng 2 xuống mà không hề hay biết bố mẹ tôi từ quê lên thăm cháu đang ngồi phía dưới. Xót con, bố mẹ tôi có ngồi nói chuyện với mẹ chồng thì bà lại cho rằng bản tính của tôi là di truyền của “những người nhà quê”. Hết giới hạn chịu đựng, tôi xin phép nói vài điều lại bà lại bù loa lên là tôi hỗn.
Chồng đi công tác xa, 5 tháng con “ngủ ngày – cày thêm”, lại thêm áp lực từ chuyện bị bà đem ra chỉ trích mỗi ngày khiến tôi thực sự mệt mỏi. Bố mẹ ở nhà cứ gọi điện giục ôm con về vì không chịu được sự coi thường của bà, nhiều khi chỉ muốn ôm con đi bỏ lại tất cả. Tôi phải làm sao đây?
(Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa).